Không gian tri ân giữa núi đồi

Năm nay, Lạc Hồng Viên tổ chức chương trình dâng hương và biểu diễn nghệ thuật ngay trong không gian nghĩa trang. Đây là hình thức tri ân mới, kết hợp giữa truyền thống “tôn sư trọng đạo” và cách tưởng niệm văn minh, nhân văn. Từ sáng sớm, nhiều học trò của NSND, Đạo diễn Phạm Anh Tú đã có mặt. Trong số họ có diễn viên Phùng Đức Hiếu, người kính trọng gọi thầy bằng cái tên thân thuộc: “thầy Tú”. Đứng trước phần mộ người thầy từng dẫn dắt mình vào nghề, anh nghẹn giọng: “Có những điều khi thầy còn sống chúng tôi chưa kịp nói. Hôm nay trở về đây, đúng ngày mà cả đời thầy coi trọng, là cách để tôi hoàn thành điều đó”.

3138-z7239136825047_088e7dc15e63bc70c0c0b8a075782fa5_691f0cbabdae7.jpg

Diễn viên Ngô Thế Nguyên (Nhà hát Kịch Việt Nam) lặng lẽ đặt bó hoa lên mộ thầy và chia sẻ: “Mỗi lần trở lại đây, tôi vẫn nghĩ thầy đang đứng đâu đó, dõi theo lớp học trò của mình. Những lời thầy dạy đã theo tôi suốt nhiều năm, nhiều vai diễn”.

Khu vực nơi nhà giáo Nguyễn Quốc Khánh an nghỉ cũng đông người. Các con ông cùng với bạn bè, học trò của thầy đã chuẩn bị một giỏ hoa lớn và những bản nhạc cha mình yêu thích. Anh Nguyễn Quốc Tế (con trai thầy Khánh) nhìn những người bạn cũ của cha đang thắp hương và chia sẻ: “Có người học bố tôi cách đây hơn 20 năm. Vậy mà nay họ vẫn về, vẫn nhớ ngày 20/11. Điều đó khiến gia đình tôi cảm thấy những điều bố cống hiến vẫn còn ý nghĩa”.

3139-z7239136872409_941ae5996255a71cb9c274a36004b33c_691f0cceb9d0b.jpg

Điểm nhấn của chương trình là buổi trình diễn âm nhạc ngay giữa khuôn viên núi đồi - nơi các thầy cô đang yên nghỉ. Những bài hát quen thuộc như "Bụi phấn", "Người thầy"… hay cả những ca khúc mang dấu ấn riêng của từng nhà giáo được vang lên một cách trang trọng nhưng ấm áp. Diễn viên Ngô Minh Hoàng chia sẻ: “Âm nhạc có cách chạm đến ký ức rất lạ. Khi nghe lại những bài thầy thích, tôi có cảm giác như thấy thầy đang mỉm cười, vẫn kiên nhẫn chỉ cho chúng tôi từng động tác nhỏ trên sân khấu”.

Đối với lãnh đạo Lạc Hồng Viên, âm nhạc chính là “ngôn ngữ của ký ức” - phương tiện giúp người sống và người đã khuất như được kết nối. Tổ chức chương trình nghệ thuật ngay tại nơi an nghỉ là cách để mỗi câu chuyện về người thầy được tiếp tục kể, tiếp tục được giữ lại qua thanh âm.

Ký ức và sự trở về

Không chỉ học trò, nhiều gia đình cũng xem ngày 20/11 là thời điểm đặc biệt để tưởng nhớ cha mẹ mình -những người cả đời gắn bó với nghề dạy học. Một số học trò cũ của thầy Phạm Anh Tú kể rằng dù công việc bận rộn, họ vẫn cố gắng sắp xếp để trở về vào đúng ngày 20/11. Không phải vì nghi thức, mà vì cảm thấy đó là điều phải làm để tôn trọng người đã truyền nghề cho mình.

3141-z7239136743779_fcfbcf9888cb8bb0b5629427eba5e2ad_691f0d4a5d7eb.jpg

Theo các gia đình, lễ tri ân tại Lạc Hồng Viên gợi lên một suy nghĩ, người thầy dù không còn nhưng di sản họ để lại vẫn tiếp tục sống trong học trò và trong xã hội. Đó không chỉ là tri thức, mà còn là nhân cách, đạo đức, cách sống. Những giá trị ấy không bị giới hạn bởi thời gian hay cõi sống và chính việc học trò trở lại mỗi năm đã chứng minh điều đó.

3140-z7239137115507_cf94c9a1b59d8b5162daa9e275654de2_691f0d2cebc60.jpg

Đại diện ban tổ chức nhận định, sự kiện nhằm gìn giữ truyền thống “uống nước nhớ nguồn” theo cách phù hợp với đời sống hiện đại: “Chúng tôi muốn tạo không gian để mọi người có thể tưởng nhớ trong sự bình an, đồng thời cảm nhận rõ hơn những giá trị mà người đã khuất để lại”.

Với nhiều người, sự trở về này không chỉ để nhớ về người thầy mà còn để nhắc nhở chính mình về những giá trị họ đã được truyền dạy. Giá trị đó sẽ tiếp tục sống, tiếp tục lan tỏa ở mỗi người học trò hôm nay./.